Sáu Lẽ Thật Đời Đời Cần Ghi Nhớ Mỗi Ngày (Six Eternal Truths to Remember Each Day)

Bởi Randy Alcorn 

Một điều đáng kinh ngạc đã xảy ra trong vòng những tín đồ Đấng Christ hiện đại ở thế giới phương Tây. Nhiều người trong chúng ta có thói quen suy nghĩ và hành động như thể không có cõi đời đời—hoặc như thể những gì chúng ta làm trong đời sống hiện tại không liên quan gì đến cõi ấy. 

Xu hướng ngày nay không phải là tập trung vào tương lai đời đời (ai quan tâm đến “thời điểm không xác định trong tương lai” chứ?) mà vào hoàn cảnh hiện tại của chúng ta, như thể thế giới này là nhà của chúng ta. Tuy nhiên, Kinh Thánh khẳng định rằng thực tế về tương lai đời đời sẽ chi phối và quyết định đặc tính cuộc sống hiện tại của chúng ta, ngay từ lời nói và hành động của mình (Gia-cơ 2:12; II Phi-e-rơ 3:11–12).

Chúng ta hãy nhớ nhắc nhở bản thân hôm nay—và mỗi ngày—về “điều có thật ấy.” Dưới đây là sáu lẽ thật đời đời cần ghi nhớ:

1. Chỉ có hai đích đến đời đời—Thiên đàng hoặc Địa ngục—và tôi cũng như mọi người tôi biết sẽ đi đến nơi này hoặc nơi kia.

Hãy vào cửa hẹp, vì cửa rộng và đường khoảng khoát dẫn đến sự hư mất, kẻ vào đó cũng nhiều. Song cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống, kẻ kiếm được thì ít (Ma-thi-ơ 7:13–14).

Cả Thiên đàng lẫn Địa ngục đều chạm vào Trái đất—một thế giới ở giữa dẫn thẳng vào thế giới này hoặc thế giới kia. Điều tuyệt vời nhất của cuộc sống trên Trái đất là một cái nhìn thoáng qua về Thiên đàng; điều tồi tệ nhất của cuộc đời là một cái nhìn thoáng qua về Địa ngục. Đối với những người theo đạo Đấng Christ, cuộc sống hiện tại này là nơi gần nhất họ sẽ đến Địa ngục. Đối với những người không có đức tin, đây là nơi gần nhất họ sẽ đến Thiên đàng.

Thực tế của sự lựa chọn nằm trước mắt chúng ta trong cuộc đời này thì vừa tuyệt vời vừa khủng khiếp. Với việc chắc chắn có hai nơi chúng ta có thể đến, chẳng phải mọi người đều sẵn sàng trả bất cứ giá nào để tránh Địa ngục và lên Thiên đàng sao? Tuy nhiên, cái giá đã được trả rồi. “Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi” (I Cô-rinh-tô 6:20). Cái giá phải trả thật quá đắt—huyết đổ ra của Con Đức Chúa Trời, tức là Đức Chúa Giê-xu Christ.

Hãy xem xét sự kỳ diệu của điều đó: Đức Chúa Trời quyết định rằng Ngài thà đi xuống Địa ngục thay cho chúng ta còn hơn là sống trên Thiên đàng mà không có chúng ta. Ngài không muốn chúng ta xuống Địa ngục đến mức độ Ngài đã phải trả một cái giá khủng khiếp trên thập tự giá để chúng ta không bị như vậy.

Không phải mọi con đường đều dẫn tới Thiên đàng. Chỉ có một con đường làm được điều đó: Đức Chúa Giê-xu Christ. Ngài phán: “Chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6). Mọi con đường khác đều dẫn tới Địa ngục. Thực tế về Địa ngục sẽ làm lòng chúng ta tan nát, bắt chúng ta phải quỳ gối và đến trước cửa những người không có Đấng Christ. 

2. Thế giới này (như hiện tại) không phải là nhà của tôi và mọi thứ trong đó sẽ cháy rụi, để lại phía sau chỉ còn những gì đời đời.

Bấy giờ các từng trời sẽ có tiếng vang rầm mà qua đi, các thể chất bị đốt mà tiêu tán, đất cùng mọi công trình trên nó đều sẽ bị đốt cháy cả. Vì mọi vật đó phải tiêu tán thì anh em đáng nên thánh và tin kính trong mọi sự ăn ở của mình là dường nào, trong khi chờ đợi trông mong cho ngày Đức Chúa Trời mau đến (II Phi-e-rơ 3:10–12).

Trái đất đã bị tàn phá bởi tội lỗi của chúng ta (Sáng Thế Ký 3:17). Vì vậy, trái đất như hiện nay (bị rủa sả) không phải là nhà của chúng ta. Thế giới như nó từng tồn tại, và sẽ tồn tại, là nhà của chúng ta. Chúng ta là những kẻ du hành trong cuộc đời này, không phải vì quê hương của chúng ta sẽ không bao giờ là Trái đất, mà vì nhà đời đời của chúng ta hiện không ở trên Trái đất. Nó đã và sẽ như vậy, nhưng không phải bây giờ.

Đức Chúa Trời phán rằng trái đất hiện tại này sẽ bị lửa thiêu rụi (II Phi-e-rơ 3:10). Phao-lô nói rằng lửa thánh khiết của Đức Chúa Trời sẽ thiêu đốt bất cứ thứ gì chúng ta làm giống như gỗ, cỏ khô, và rơm rạ. Nhưng ông cho chúng ta biết rằng có thứ gì đó sẽ vượt qua lửa và đi thẳng vào trời mới đất mới—các công việc bằng vàng, bạc, và đá quý (I Cô-rinh-tô 3:12).

Điều gì sẽ tồn tại mãi mãi? Không phải xe hơi, nhà cửa, bằng cấp, danh hiệu, hay công việc kinh doanh của bạn. Điều sẽ tồn tại mãi mãi là từng việc phục vụ cho người nghèo, từng đồng tiền quyên góp để nuôi người đói, từng ly nước lạnh cho người khát, từng khoản đầu tư vào các mục vụ, từng lời cầu nguyện cho người túng thiếu, từng nỗ lực dành cho việc truyền giáo, và từng khoảnh khắc chăm sóc những đứa trẻ quý giá—bao gồm cả việc ru chúng ngủ cũng như thay tã cho chúng. Kinh Thánh nói rằng chúng ta sẽ gặt trong cõi đời đời những gì chúng ta đã gieo ở đời này (Ga-la-ti 6:7–8).

3. Những lựa chọn và hành động của tôi ở đời này ảnh hưởng trực tiếp đến thế giới và cuộc sống mai sau.

Này, ta đến mau chóng, và đem phần thưởng theo với ta, để trả cho mỗi người tùy theo công việc họ làm (Khải Huyền 22:12).

Những gì chúng ta làm trong cuộc đời này đều có tầm quan trọng đời đời. Bạn và tôi sẽ không bao giờ có cơ hội khác để lay động bàn tay của Đức Chúa Trời qua lời cầu nguyện để chữa lành một linh hồn bị tổn thương, chia sẻ Đấng Christ với người có thể được cứu khỏi địa ngục, chăm sóc người bệnh, phục vụ bữa ăn cho người đói, an ủi người hấp hối, giải cứu thai nhi, dịch Kinh Thánh, mang phúc âm đến một nhóm người chưa được tiếp cận, mở rộng vương quốc của Đức Chúa Trời, mở cửa nhà, hoặc chia sẻ quần áo và thức ăn của chúng ta với người nghèo khó.

Khi chúng ta nhìn ngày hôm nay dưới góc nhìn của ngày mai dài lâu, những lựa chọn nhỏ nhặt trở nên vô cùng quan trọng. Cho dù hôm nay tôi đọc Kinh Thánh, cầu nguyện, đi nhà thờ, chia sẻ đức tin, và dâng hiến tiền bạc của mình—những hành động được thêm sức một cách độ lượng không phải bởi xác thịt của tôi mà bởi Thánh Linh của Ngài—đều mang lại kết quả đời đời, không những cho những linh hồn khác mà còn cho chính tôi.

4. Cuộc đời của tôi đang được kiểm tra bởi Đức Chúa Trời, Đấng Hiện Diện, và sự đánh giá duy nhất về cuộc đời tôi với ý nghĩa quan trọng cuối cùng là sự đánh giá của Ngài.

Như vậy, mỗi người trong chúng ta sẽ khai trình việc mình với Đức Chúa Trời (Rô-ma 14:12).

Hãy tự hỏi bạn đang sống để được nền văn hóa này chấp nhận hay để được Đức Chúa Giê-xu chấp nhận. Sau đó hãy tự hỏi: “Cuối cùng thì tôi sẽ đứng trước ngai phán xét của ai?” Chúng ta phải sống cuộc sống của mình trước Đấng Hiện Diện. Sự chấp thuận của Ngài mới là điều quan trọng. Nếu mục tiêu của chúng ta là nghe người khác nói: “Được lắm,” thì chúng ta sẽ không làm những gì cần làm để nghe Ngài phán điều đó.

Chúng ta nên nhắc nhở bản thân về điều Kinh Thánh nói liên quan đến việc trở nên dại dột vì Đấng Christ (I Cô-rinh-tô 1:18–31; 4:8-13). Vấn đề không phải là chúng ta có bị coi là kẻ dại dột hay không—phần đó là chắc chắn—mà là khi nào và với ai chúng ta sẽ bị coi là kẻ dại dột. Thà bây giờ bị coi là kẻ dại dột trong mắt người khác—kể cả những tín đồ Đấng Christ khác—còn hơn là mãi mãi bị coi là kẻ dại dột trong mắt Đấng Hiện Diện.  

5. Đức Chúa Trời là Đấng tể trị, và tôi có thể tin rằng Ngài đang làm mọi việc—kể cả những điều khó khăn nhất—trong cuộc đời của tôi một cách tốt đẹp.

Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định (Rô-ma 8:28).

Giữa một thế giới đang rên rỉ vì đau khổ và điều ác, mối quan tâm chính của Đức Chúa Trời là làm cho con cái Ngài trở nên giống hình ảnh của Đấng Christ. Và Ngài hành động thông qua những hoàn cảnh đầy thử thách trong đời sống của chúng ta để giúp chúng ta trở nên giống Đấng Christ. Chúng ta có thể tin chắc rằng bất cứ khó khăn nào Ngài cho phép xảy ra trong đời sống đều đã được Đức Chúa Cha thanh lọc qua những ngón tay khôn ngoan và yêu thương của Ngài.

Có lẽ thử thách lớn nhất để biết chúng ta, những người theo Đấng Christ, có tin lẽ thật trong Rô-ma 8:28 hay không là xác định những điều tồi tệ nhất từng xảy ra với mình, sau đó hỏi xem chúng ta có tin rằng cuối cùng bằng cách này hay cách khác, Đức Chúa Trời có sử dụng những điều đó vì lợi ích của chúng ta hay không. Kinh Thánh nhấn mạnh rằng Ngài sẽ làm như vậy. Chúng ta không có lý do gì để nghĩ rằng về vấn đề này Ngài sẽ kém đáng tin cậy hơn bất kỳ lời hứa nào khác mà Ngài đã đưa ra. Bởi đức tin, ngày nay chúng ta hãy tin cậy Ngài rằng trong cõi đời đời, chúng ta sẽ nhìn lại và thấy rằng Rô-ma 8:28 hoàn toàn đúng như thế nào!

6. Ngôi nhà cuối cùng của tôi sẽ là Trái Đất Mới, nơi tôi sẽ nhìn thấy và vui hưởng Đức Chúa Trời cũng như phục sự Ngài trong vai trò là một người phục sinh trong một xã hội loài người phục sinh.

Vả, theo lời hứa của Chúa, chúng ta chờ đợi trời mới đất mới, là nơi sự công bình ăn ở (II Phi-e-rơ 3:13).

Việc người được phục sinh sống trong một thế giới được phục sinh với Đấng Christ phục sinh và những người được phục sinh của Ngài có phải là niềm khao khát và hy vọng hàng ngày của bạn không? Đó có phải là một phần phúc âm mà bạn chia sẻ với người khác không? Phao-lô nói rằng sự sống lại của người chết là niềm hy vọng để chúng ta được cứu. Đó sẽ là đỉnh cao vinh quang trong công cuộc cứu rỗi của Đức Chúa Trời bắt đầu từ lúc chúng ta được tái sinh. Nó sẽ đánh dấu sự kết thúc cuối cùng của bất kỳ điều gì và mọi tội lỗi làm chúng ta xa cách Ngài. Khi giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi và mọi hậu quả của nó, sự sống lại sẽ giải phóng chúng ta để sống với Đức Chúa Trời, nhìn ngắm Ngài, và vui hưởng mối thông công liên tục của Ngài mãi mãi, mà không có mối đe dọa nào rằng sẽ có điều gì đó lại xảy ra giữa chúng ta với Ngài.

 

Six Eternal Truths to Remember Each Day

 A startling thing has happened among modern Christians in the western world. Many of us habitually think and act as if there is no eternity—or, as if what we do in this present life has no bearing on eternity. 

The trend today is to focus not on our eternal future (who cares about the “sweet bye and bye”?) but our present circumstances, as if this world were our home. Yet Scripture states the reality of our eternal future should dominate and determine the character of our present life, right down to the words we speak and the actions we take (James 2:122 Peter 3:11–12).

Let’s be sure to remind ourselves today—and every day—of “the real thing.” Here are six eternal truths to remember:

1. There are only two eternal destinations—Heaven or Hell—and I and every person I know will go to one or the other.

Enter through the narrow gate. For wide is the gate and broad is the road that leads to destruction, and many enter through it.  But small is the gate and narrow the road that leads to life, and only a few find it (Matthew 7:1314).

Both Heaven and Hell touch Earth—an in-between world leading directly into one or the other. The best of life on Earth is a glimpse of Heaven; the worst of life is a glimpse of Hell. For Christians, this present life is the closest they will come to Hell. For unbelievers, it is the closest they will come to Heaven.

The reality of the choice that lies before us in this life is both wonderful and awful. Given the certainty of our two possible destinations, shouldn’t every person be willing to pay any price to avoid Hell and go to Heaven? And yet, the price has already been paid. “You were bought at a price” (1 Corinthians 6:20). The price paid was exorbitant—the shed blood of God’s Son, Jesus Christ.

Consider the wonder of it: God determined that He would rather go to Hell on our behalf than live in Heaven without us. He so much wants us not to go to Hell that He paid a horrible price on the cross so that we wouldn’t have to.

All roads do not lead to Heaven. Only one does: Jesus Christ. He said, “No one comes to the Father except through me” (John 14:6). All other roads lead to Hell. The reality of Hell should break our hearts and take us to our knees and to the doors of those without Christ. 

2. This world (as it is now) is not my home and everything in it will burn, leaving behind only what’s eternal.

The heavens will disappear with a roar; the elements will be destroyed by fire, and the earth and everything done in it will be laid bare. Since everything will be destroyed in this way, what kind of people ought you to be? You ought to live holy and godly lives as you look forward to the day of God and speed its coming (2 Peter 3:1012).

Earth has been damaged by our sin (Genesis 3:17). Therefore, the earth as it is now (under the Curse) is not our home. The world as it was, and as it will be, is our home. We are pilgrims in this life, not because our home will never be on Earth, but because our eternal home is not currently on Earth. It was and it will be, but it’s not now.

God says this present earth will be consumed by fire (2 Peter 3:10). Paul says the fire of God’s holiness will consume whatever we’ve done that amounts to wood, hay, and straw. But he tells us there’s something that will survive the fire and go right into the new heavens and new earth—works of gold, silver, and precious stones (1 Corinthians 3:12).

What will last for eternity? Not your car, house, degrees, trophies, or business. What will last for eternity is every service to the needy, every dollar donated to feed the hungry, every cup of cold water given to the thirsty, every investment in missions, every prayer for the needy, every effort spent in evangelism, and every moment caring for precious children—including rocking them to sleep and changing their diapers. The Bible says we’ll reap in eternity what we’ve planted in this life (Galatians 6:7–8).

3. My choices and actions in this life have a direct influence on the world and the life to come.

Behold, I am coming soon, bringing my recompense with me, to repay everyone for what he has done (Revelation 22:12).

What we do in this life is of eternal importance. You and I will never have another chance to move the hand of God through prayer to heal a hurting soul, share Christ with one who can be saved from hell, care for the sick, serve a meal to the starving, comfort the dying, rescue the unborn, translate the Scriptures, bring the gospel to an unreached people group, further God’s kingdom, open our homes, or share our clothes and food with the poor and needy.

When we view today in light of the long tomorrow, the little choices become tremendously important. Whether I read my Bible today, pray, go to church, share my faith, and give my money—actions graciously empowered not by my flesh but by His Spirit—is of eternal consequence, not only for other souls, but for mine.

4. My life is being examined by God, the Audience of One, and the only appraisal of my life that will ultimately matter is His.

So then each of us will give an account of himself to God (Romans 14:12).

Ask yourself whether you are living for the approval of this culture, or for the approval of Jesus. Then ask yourself, “In the end whose judgment seat will I stand before?” We are to live out our lives before the Audience of One. His approval is the one that matters. If our goal is to hear others say, “Well done,” we won’t do what we need to do to hear Him say it.

We should remind ourselves of what the Bible says about being fools for Christ (1 Corinthians 1:18–314:8-13). The question is not whether we will be seen as fools—that part is certain—but when and to whom we will be seen as fools. Better to be seen as fools now in the eyes of other people—including other Christians—than to be seen as fools forever in the eyes of the Audience of One.  

5. God is sovereign, and I can trust that He is working all things—including the most difficult things—in my life together for good.

And we know that for those who love God all things work together for good, for those who are called according to his purpose (Romans 8:28).

In the midst of a world that groans under suffering and evil, God’s main concern is conforming His children to the image of Christ. And He works through the challenging circumstances of our lives to help develop that Christlikeness in us. We can be assured that whatever difficulty He has allowed in our lives has been Father-filtered, through His fingers of wisdom and love.

Perhaps the greatest test of whether we who are Christ’s follow­ers believe the truth of Romans 8:28 is to identify the very worst things that have ever happened to us, then to ask whether we believe God will in the end somehow use those things for our good. The Bible is emphatic that He will. We have no reason to think He’ll be any less trustworthy concerning this than with any other promise He has made. By faith let’s trust Him today that in eternity we’ll look back and see, in retrospect, how Romans 8:28 was absolutely true!

6. My ultimate home will be the New Earth, where I will see and enjoy God and serve Him as a resurrected being in a resurrected human society.

But according to his promise we are waiting for new heavens and a new earth in which righteousness dwells (2 Peter 3:13).

Is resurrected living in a resurrected world with the resurrected Christ and his resurrected people your daily longing and hope? Is it part of the gospel you share with others? Paul says that the resurrection of the dead is the hope in which we were saved. It will be the glorious climax of God’s saving work that began at our regeneration. It will mark the final end of any and all sin that separates us from God. In liberating us from sin and all its consequences, the resurrection will free us to live with God, gaze on Him, and enjoy His uninterrupted fellowship forever, with no threat that anything will ever again come between us and Him.

 

Photo: Unsplash

Randy Alcorn (@randyalcorn) is the author of over sixty books and the founder and director of Eternal Perspective Ministries